Tào Gia Khải nuốt khan một ngụm nước bọt: “Không hẳn như vậy, nước chắc chắn đã qua lọc rồi. Hơn nữa, họ đã đổ tro cốt cách đây ba năm, có lẽ giờ cũng không còn gì nữa. Lời vừa dứt, trong điện thoại đột nhiên vang lên tiếng điện nhiễu chói tai. Tào Gia Khải vội đưa điện thoại ra xa. Đợi tiếng nhiễu kết thúc, anh mới hỏi: “Vợ ơi, bên em làm sao vậy? Tín hiệu không tốt à? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương