Tối hôm đó, Cố Tây Thành mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ.

Trong giấc mơ, anh không phải là nhân vật chính mà chỉ như một người đứng ngoài quan sát.

Anh thấy một cô gái trông rất giống Lục Thanh bị nhốt trong một pháp trận. Ánh mắt cô đầy đau thương khi chất vấn người đang thực hiện nghi lễ.

“Đoàn, ta hiểu trách nhiệm của ngươi với tư cách là thần minh.

“Thực ra, ngươi không cần phải lừa ta. Chỉ cần nói, ta sẽ tự nguyện hiến dâng mạng sống mình để đổi lấy sự bình yên cho thiên hạ.