Cố Tây Thành ôm lấy Lục Thanh, cằm tựa lên vai cô, tham lam cảm nhận mùi hương từ cơ thể cô. “Thanh Thanh, bất kể lúc nào, anh cũng sẽ không bao giờ buông tay em! Lục Thanh khẽ mỉm cười, giọng dịu dàng: “Em biết mà. Nhưng có những trách nhiệm mà cô buộc phải gánh vác. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương