Cố Tây Thành mỉm cười gật đầu: “Anh là anh trai em, mang chút đồ ăn đến cho em mà em ngạc nhiên đến vậy sao?” Cố Phi bất chợt cay cay sống mũi, liên tục lắc đầu: “Không phải! Chỉ là em cảm thấy... cảm thấy...” “Em cảm thấy trong lòng bọn anh, em không quan trọng bằng Thanh Thanh phải không?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương