Trước Tết, lão phu nhân đổ bệnh thật sự và được đưa vào bệnh viện quân đội. Ninh Trinh đến thăm bà. Bà nắm chặt tay Ninh Trinh, nước mắt giàn giụa: “Con trở về là tốt rồi, bên ngoài chắc con chịu nhiều khổ cực lắm? Con hãy quay về ở tại Trích Ngọc Cư, mẹ sẽ giao tất cả chìa khóa và thẻ trong nhà cho con.” Ninh Trinh nghe vậy thì ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương