Ninh Trinh đứng dưới mái hiên, ánh nắng loang lổ chiếu lên vạt váy cô, khuôn mặt lại chìm trong bóng tối, làn da trắng đến mức gần như trong suốt. Đôi môi cô nhợt nhạt, không còn chút sắc máu. Thịnh Trường Du tiến đến gần: “Lạnh không? “Hôm nay nóng quá. Ninh Trinh đáp, giọng điệu bình thản. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương