Ba ngày sau, Ninh Trinh lại gặp Kinh Xuân An. Tuyết đã tan, Tô Thành lạnh cắt da cắt thịt, khắp nơi đóng băng, lạnh đến mức không thể duỗi tay ra. Kinh Xuân An lặng lẽ đến Trích Ngọc Cư, trước đó cô đã gọi điện cho Ninh Trinh. “Khóc rồi à? Vùng dưới mắt của Kinh Xuân An thâm quầng, mí mắt sưng húp, trông vô cùng tiều tụy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương