Dạo này Thịnh Trường Du tràn đầy năng lượng. Anh yêu thương Ninh Trinh đến mức không nỡ rời xa, ham muốn trong lòng cũng bị khơi dậy, gần như muốn dành trọn đêm trên cơ thể cô. Tuy nhiên, anh lại sợ cô mệt mỏi, nên cố gắng kiềm chế, mỗi đêm chỉ dừng ở mức “bảy phần no, ba phần đói. Trạng thái này giúp anh không kiệt sức mà mỗi ngày đều háo hức mong chờ. “Gần đây có món gì ngon không? Anh hỏi Ninh Trinh. “Ăn cua không? Dạo này cua béo lắm, Ninh Trinh đáp. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương