Vào một buổi chiều đầu tháng Chín, thời tiết khô ráo mà không nóng bức. Thịnh Trường Du vừa mới tắm xong, những giọt nước trên tóc và cơ thể vẫn chưa khô, làn da khi chạm vào có chút lành lạnh. Ninh Trinh bị anh ôm hôn, bất giác ngã xuống chiếc giường. Chiếc giường đơn sơ, chỉ đủ cho một người nằm, vào mùa này vẫn trải chiếu tre, cứng chẳng khác nào sàn nhà. Thịnh Trường Du đưa tay cởi cúc áo của cô, Ninh Trinh mới có cơ hội thở dốc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương