Tháng Năm, mùa mưa phùn ở Tô Thành đã đến, thời tiết ẩm ướt và oi bức. Ninh Trinh nghe Kim Nhuận than phiền về mùa mưa phùn, oán ghét vô cùng, nhưng cô lại không mấy để tâm. Cô không sợ nóng, thời tiết hơi oi bức khiến cô ra chút mồ hôi nhẹ, nhưng không đến mức ướt đẫm, cảm giác cả người lại thoải mái. Hơn nữa, vào thời điểm này, dâu rừng đã chín. Mỗi ngày sau giấc ngủ trưa, cô đều ăn một bát dâu ướp lạnh, chua ngọt vừa miệng, tinh thần sảng khoái hơn hẳn khi làm việc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương