Thịnh Trường Du nằm liệt giường suốt mười ngày mới có thể xuống đất.

Nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa, anh triệu tập các tướng lĩnh đến họp kín.

“...Bị thương nhầm, viên đạn chỉ sượt qua da. Nhân tiện nghỉ ngơi vài ngày, khiến các anh lo lắng rồi. Thịnh Trường Du nói nhẹ nhàng như không có gì.

Các tướng lĩnh trong quân, mỗi người mang một tâm tư khác nhau.

Có người thầm mừng vì những ngày qua mình không hành động thiếu suy nghĩ, vẫn an phận thủ thường; có người đã vội vã đưa gia quyến rời đi, lo sợ Đốc Quân phát hiện ra lòng dạ hai mặt của mình; có người âm thầm mưu phản, giờ bằng chứng đã được chuyển vào tay Đốc Quân.