Ninh Trinh không lái xe về nhà chính của gia tộc Thịnh. Cô đến con đê biển. Hôm nay trời quang, gió nhẹ thoảng qua đê, những đợt sóng trắng rút xuống để lại bãi cát màu nâu nhạt bằng phẳng và mịn màng. Ninh Trinh nhìn sóng triều lên xuống, đôi mắt cay xè. Cô cảm thấy lòng mình trống rỗng, thất vọng tột cùng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương