Ninh Trinh dựa vào thân xe, cụp mắt suy nghĩ.

Phía sau vang lên tiếng bước chân lộp cộp của đôi giày quân đội.

Ninh Trinh quay đầu lại, khóe môi khẽ cười nhạt:

“Bách…”

Câu nói chưa kịp hoàn thành đã bị nghẹn lại bên môi.