Phương Lâm mặt không biểu tình, nhìn xem Cổ Linh Đồ Sơn đứng ở phía trước cách mình chỉ vẹn vẹn có trăm bước, đối mặt với kẻ giết chết cha mẹ mình, nỗi lòng không có bất kì biến hóa nào, như đang đối mặt với một người bình thường. - Xem ra ngươi cũng bước chân vào cảnh giới Võ Đạo Chí Tôn, thật sự là không ngờ, vị Võ Tôn thứ tư của Nhân tộc sẽ là ngươi, nhưng điều này cũng khó trách. Dù sao ngươi cũng là nhi tử của Phương Thanh Dạ, hơn nữa hồn phách đã siêu thoát, bước vào cảnh giới Võ Tôn cũng dễ hiểu. Cổ Linh Đồ Sơn dường như không vội vã xuất thủ, đánh giá Phương Lâm, nói. Phương Lâm mở miệng nói: - Ngươi giết cha mẹ của ta, giết Hiên Viên Nhai, giết Hậu Nghệ, giết Cảnh Trục Long, giết mọi người Đan Thánh Cung, còn có thiên hạ sinh linh năm đó và bây giờ, đều chết ở trong tay ngươi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương