Đồ Sơn Cổ Linh lại xuất hiện, lạnh lùng nhìn xem hai người đã chết đi, tuy nói mặt không biểu tình, nhưng trong lòng vẫn có vẻ thoải mái. - Hiên Viên Nhai, Phương Thanh Dạ, còn cả Hậu Nghệ, hiện giờ ba người các ngươi đều chết hết, thiên địa này đã không còn ai có thể ảnh hưởng đến ta. Đồ Sơn Cổ Linh nhàn nhạt nói. Ngay khi Phương Thanh Dạ và Bạch Tình Tuyết song song vẫn lạc. Một chỗ trong Cổ Yêu Lĩnh đã có một đạo kim quang trùng thiên bay lên, càng có yêu khí mênh mông bao la mờ mịt tràn ngập toàn bộ trời xanh. - Giết! ! ! ! ! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương