Tuế nguyệt cùng hư không chính là vô thượng đại đạo trong thiên địa, nhất là cái đầu tiên càng cất giấu rất nhiều biến hóa thần diệu, không phải thứ mà sức người có khả năng khống chế. Phương Thanh Dạ đã lĩnh ngộ tuế nguyệt đến cảnh giới mà chưa ai đạt đến, cho dù là Hiên Viên Nhai cũng không kịp Phương Thanh Dạ lúc này. Trên đời này cũng chỉ có Phương Thanh Dạ có thể lợi dụng lực lượng tuế nguyệt vây khốn Đồ Sơn Cổ Linh ở trong một đoạn năm tháng khác. Sắc mặt Phương Thanh Dạ trắng bệch, mà lấy thực lực của hắn thi triển thủ đoạn như vậy cũng chịu gánh nặng thật lớn. Thọ nguyên của hắn đã tiêu hao hết, diện mạo tuổi trẻ lúc này cũng chỉ là do mượn tuế nguyệt chi lực hồi quang phản chiếu mà thôi, chỉ có thể duy trì một lát. - Thành công không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương