Trong lúc Tam Giáo đang kinh hoàng bởi vì ma thụ, trên địa bàn Cửu Quốc, Ma Vật bằng vào sức một mình nó đã phá huỷ Đường Quốc rộng lớn, cũng đang di chuyển về phía Thất Hải. Giống như cảnh ngộ ở Thất Hải, Ma Vật đi đến đâu nơi đó đều tràn ngập sương mù xám, chỉ cần sinh linh ở trong màn sương đó đều bị Ma Vật hút khô sinh cơ, thậm chí rất nhiều người khi biết Ma Vật sắp đến đều trốn chạy trước. Nhưng dù là như thế, trên con đường Ma Vật đi qua vẫn có rồi rất nhiều người và Yêu Thú bị chết, chúng sinh Cửu Quốc cũng khủng hoảng không kém người Thất Hải. Về phần vì sao Ma Vật phải hướng về Thất Hải, chuyện này không có người nào suy nghĩ, hiện tại ngay cả bảo vệ tánh mạng còn là vấn đề khó khăn của mọi người, nào có ai còn suy nghĩ những thứ vô nghĩa này, đương nhiên là cố gắng bảo toàn mạng sống của mình mới là quan trọng nhất. Trên bầu trời, người che dù lạnh lùng nhìn Ma Vật một đường đi thẳng đến Thất Hải, không xuất thủ ngăn cản. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương