Đôi mắt Mặc Thủ Hắc âm trầm, một phân thân của Phương Thanh Dạ hắn không đặt trong mắt, chỉ có điều một cỗ phân thân cũng đã không kém gì Phương Thanh Dạ năm đó. Nếu Phương Thanh Dạ dùng trạng thái hoàn mỹ xuất hiện ở chỗ này, sợ là Mặc Thủ Hắc đánh không lại. Nhớ ngày đó lúc Mặc Thủ Hắc đối mặt với Phương Thanh Dạ, tuy nói có thọ nguyên hạn chế, nhưng ở phương diện thực lực lại có thể hơn một chút. Dù sao Mặc Thủ Hắc thành danh nhiều năm, từ thời Hoang Cổ cũng đã có thực lực võ đạo Chí Tôn, mà Phương Thanh Dạ nói như thế nào đều chỉ có thể coi là nhân tài mới xuất hiện, còn không đuổi kịp bước chân của Mặc Thủ Hắc nhanh như vậy. Nhưng mà hiện tại, Phương Thanh Dạ càng thêm cường hãn hơn năm đó, một cỗ phân thân đủ để một mình đảm đương một phía. - Chỉ à một cỗ phân thân thì không ngăn được ta đâu. Mặc Thủ Hắc trầm giọng nói. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương