- Khí tức của hắn có chút trì trệ, hình như lực lượng bị suy yếu.

Hắc Bạch Đạo Thánh cực kỳ nhạy cảm, tuy nói Tề Liên Thịnh cực lực che dấu, nhưng vẫn bị hắn nhìn ra một chút mánh khóe.

Tề Liên Thịnh thầm nghĩ một tiếng không ổn, mà Thiên Lâu Kiếm Chủ và Kim Đỉnh Phật Đế nghe được lời ấy, trong lòng thì là an định lại. Xem ra Luyện Đan Sư cuối cùng vẫn là Luyện Đan Sư, trên phương diện võ đạo không có cách nào mạnh lên được.

Cái này cũng khó trách, bản thân Tề Liên Thịnh gần như là nhân vật đứng trên đỉnh Đan đạo, thế gian này ngoại trừ Đan Tôn Phương Lâm ra, ai có thể áp Tề Liên Thịnh hắn một đầu? Đã ở phương diện Đan đạo đi tới đỉnh cao như vậy. Nếu là thực lực võ đạo còn vô cùng cường hãn, vậy còn để người ta sống sao?

Ba người Thiên Lâu Kiếm Chủ năm đó thân ở Tuyệt Đại Bát Đế, thực lực tự nhiên là không cần phải nói. Hơn nữa nhiều năm như vậy tuy nói ba người bọn họ tiến triển không lớn, nhưng so với lúc ở thời Thượng Cổ càng thêm lợi hại hơn một chút.