Phương Lâm tuyệt đối sẽ không giao Sinh Tử Luân Hồi Đan cho Mặc Thủ Hắc, uống rượu độc giải khát không có chút ý nghĩa nào, Phương Lâm muốn làm chính là bảo toàn Sinh Tử Luân Hồi Đan, đồng thời cũng có thể cứu tính mạng của đám người Thôn Thiên điện.

Tuy nói trên đời không có chuyện vô cùng hoàn mỹ, nhưng lúc này Phương Lâm cũng đã bị buộc đến mức này, vô luận như thế nào đều phải cứu đám người Độc Cô Niệm.

- Ngươi đi nói cho Mặc Thủ Hắc, không có Sinh Tử Luân Hồi Đan.

Phương Lâm nói xong, quay người rời đi.

Liêu Tàn Sinh hé mắt, nhìn xem bóng lưng Phương Lâm rời đi nói ra: