Một trận đại chiến cực kỳ kịch liệt, năm Yêu Thú Cửu Biến vây công Phương Lâm đều bị thương, dáng vẻ có chút chật vật, mà Phương Lâm lại không có chút tổn hao nào, chỉ là khí tức hơi dồn dập mà thôi.

Từ đó có thể nhìn ra chênh lệch giữa Phương Lâm và mấy Yêu Thú Cửu Biến trước mắt, nếu là một đối một, cho thực lực dù mấy Yêu Thú này mạnh hơn cả Lộc Yêu cũng không thể cầm cự được lâu khi đối mặt Phương Lâm, mà năm Yêu Thú liên thủ cũng khó khăn lắm mới đấu ngang sức ngang tài với Phương Lâm mà thôi.

Nói là ngang sức ngang tài, trên thực tế Phương Lâm lại chiếm một tia thượng phong, dù sao thời khắc này khí lực của hắn mạnh đến không cách nào tưởng tượng, có thể sánh bằng cường giả Thiên Mệnh, tuy mấy Yêu Thú này đều có cảnh giới Cửu Biến nhưng không kẻ nào dám cứng đối cứng so đấu nhục thân với Phương Lâm.

Ngay cả Yêu Thú có nhục thân mạnh mẽ như Hùng yêu cũng không chịu được quả đấm của Phương Lâm, các Yêu Thú còn lại thì càng khỏi phải nói.

Nhưng Phương Lâm cũng đã nhìn ra, thực lực mấy Yêu Thú này đều không yếu, nếu không cũng không thể chiếm được một vị trí trong mười vạn núi đồi, trở thành chúa tể một phương, tuy thực lực của hắn cao hơn bọn họ, nhưng nếu thật sự muốn thu thập được bọn họ, vẫn phải tốn chút sức.