Tiêu Trận thực ra cũng không chắc bây giờ mình có thể đánh thắng được Ngũ đệ hay không.

Lần cuối hai anh em so tài về thương pháp là vào mùng một Tết năm sau khi Tiêu gia tiếp quản huyện Vệ. Tiêu Trận đề nghị sáu anh em rút thăm chọn đối thủ, kết quả là khi Tiêu Trận đi thăm nhạc phụ nhạc mẫu về, bốn anh em kia đã để lại Ngũ đệ cho chàng.

Khi đó, Tiêu Trận phải dùng mấy chục hiệp mới thắng được Ngũ đệ.

Đã mười năm trôi qua, thương pháp của Tiêu Trận vẫn sắc bén như khi chàng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, sức lực và thể lực cũng không có nhiều thay đổi. Nhưng Ngũ đệ từ một cậu thiếu niên mười chín tuổi đã trở thành một đại tướng quân hai mươi chín tuổi. Dù tính tình vẫn chân chất, nhưng sau nhiều năm chinh chiến, thương pháp và kỹ năng của Ngũ đệ đã tiến bộ vượt bậc.

Tiêu Trận không có sự tự tin tuyệt đối sẽ thắng, mà Ngũ đệ kính trọng chàng, chưa bao giờ thách đấu hay khiêu khích.