Ải Kiếm Môn. Phong Duẫn, Đại tướng quân Bắc phạt của nước Lương, đứng trên thành ải, từ trên cao nhìn xuống quân đội Hưng Bình đế đang rút lui có trật tự. Ngày mồng năm tháng Đông, gió Bắc mạnh mẽ, làm cho lá cờ tướng trên đỉnh đầu kêu rít trong gió. Phó tướng tiến lại gần, liếc nhìn toán quân cuối cùng của nước Dụ sắp đi khuất ở khúc cua của con đường núi, rồi xin chỉ thị: “Đại tướng quân, chúng ta có nên xuất quân đuổi theo không? Phong Duẫn lắc đầu: “Họ chỉ rút quân, không phải là bại trận. Quân địch đông, quân ta ít, đuổi theo cũng chỉ làm tăng thương vong mà thôi. Phó tướng phẫn nộ nói: “Vậy thì cứ để yên như thế sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương