Cuộc chiến trên tuyến phía Bắc do Phùng Tịch và Tiêu Trận phát động, tuy danh nghĩa là để phạt Ô Quốc, nhưng mục đích quan trọng không kém là thu hồi quân quyền từ tay cha con Trần Vọng. Liêu Châu nằm ở góc đông bắc của Đại Dụ triều, phía bắc giáp Ô Quốc, phía nam giáp Thanh Châu, phía đông giáp Hải Quốc. Nếu nhà họ Trần cấu kết với Ô Quốc, quân Ký Châu sẽ phải đối mặt với sự tấn công từ cả hai phía: kỵ binh Ô Quốc và kỵ binh nhà họ Trần. Một khi nhà họ Trần liên thủ với Hoàng Khởi Lân phản loạn, quân hai nhà có thể xuất phát từ Thanh Châu, tiến thẳng đến Lạc Thành mà không có địa hình hiểm trở nào cản đường. Nhưng nếu Đại Dụ chiếm được Liêu Châu, thì Liêu Châu có thể cùng với Ký Châu và Đại Đồng tạo thành một tuyến phòng thủ hoàn chỉnh chống lại Ô Quốc. Hoàng Khởi Lân ở Thanh Châu cũng sẽ bị bao vây bởi Liêu Châu, Ký Châu và Kinh Nam, khó lòng mà gây sóng gió lớn được nữa. Có thể nói, vì sự ổn định của phương Bắc, Ô Quốc có thể không cần phải đánh, nhưng quân quyền ở Liêu Châu nhất định phải thu hồi về tay triều đình. Tuy nhiên, chỉ khi lấy việc phạt Ô làm mồi nhử, mới có thể dụ Trần Vọng mang theo bảy vạn kỵ binh rời khỏi Liêu Châu và rơi vào bẫy của Phùng Tịch và Tiêu Trận. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương