Dọc theo con đường Long Hành dài 120 dặm có tổng cộng sáu trạm canh, từ Bắc đến Nam lần lượt có tên là Kim Vĩ Quan, Ưng Trảo Quan, Ngư Tích Quan, Hổ Tu Quan, Lộc Giác Quan và Sư Khẩu Quan. Trong đó, Kim Vĩ Quan nằm trên dãy núi cách ngoại ô phía Đông của thành Tấn 20 dặm, nơi đây chính là dãy núi Long Hành. Từ Nam đến Sư Khẩu Quan, ngọn núi tiếp nối với các dãy núi ở phía Bắc, chắn ngang con đường mà quân cánh phải đang tiến tới, tạo thành một chuỗi các điểm phòng thủ, sau đó kéo dài liên tục đến hơn nghìn dặm tới tận huyện Vệ. Đại quân không thể vượt qua từng ngọn núi để tránh các trạm canh và cửa ải, và ngay cả thợ săn trong làng cũng chỉ săn bắn ở chân núi. Đi sâu vào trong rất dễ lạc đường, leo lên cao dễ bị trượt ngã, vì vậy, quân địch sẽ không nghĩ đến việc đi theo con đường núi này, và quân phòng thủ cũng không lo lắng về việc địch có thể leo lên những ngọn núi hiểm trở này. Đường Long Hành chỉ dài 120 dặm, nhưng đây là khoảng cách được đo dọc theo con đường nhỏ trên núi. Nếu phải trèo lên xuống để vòng qua từng trạm canh, khoảng cách thực tế sẽ dài hơn rất nhiều. Để tránh làm kinh động đến quân địch, Tống Tuệ và Tiêu Trận quyết định bắt đầu cuộc tấn công bất ngờ từ trạm canh thứ hai là Ưng Trảo Quan. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương