Bấy giờ chợt Hạ ho lên vài tiếng dữ dội, đoạn nằm im bất động, các Cô thấy thế đều sợ hãi, từ đôi mắt của Tổ chảy ra dòng máu dài, Tổ nằm im, không còn rên rỉ, răng nghiến chặt, mồ hôi chảy ra ròng ròng, thân xác đang phải nếm trải nỗi đau tới cùng cực nhưng không kêu lên một tiếng, hai tay bấu chặt xuống dưới nệm. Cô Linh nói: - Mắt ngài chảy máu rồi. Đoạn lấy khăn mùi xoa ra, giơ lên định lau vệt máu cho Tổ, nhưng khi khăn đưa qua mắt, thấy mắt Tổ vẫn mở trừng trừng không hề chớp, Cô Linh giật mình, đoạn đưa tay qua lại, con ngươi của Tổ không hề chuyển động. Cô run run gọi: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương