Lại nói ngay trong đêm hôm ấy, bỗng chốc ở mặt sông Kim Giang, gió lốc cuồng phong nổi lên ào ào, mây đen kéo đến giăng ngập trời, một cơn mưa lớn trút xuống ngay trên sông Tô Lịch, sấm dội vang rền khắp nơi khiến cho người dân xung quanh vùng đó đang chìm sâu trong giấc cũng đều bàng hoàng thức giấc. Nơi bến sông Kim Giang, cát bay đá chạy mịt mù, chim chóc cùng bay đi toán loạn, các vị thần giữ ở những nơi đất hiểm xung quanh đều hoảng hồn mà bay lên. Sông Kim Giang có việc gì mà cảnh Linh Ứng vào Thiên Tượng kinh dị đến nhường ấy? Đó là vị có một vị thần mới mất đi, và một vị thần khác đang phẫn nộ… Mặt sông ào ào sóng dậy, vô vàn bóng đen bay vụt lên không, rồi có một cột nước lớn xoáy tung lên trời, xé toạc mặt sông ra, từ cột nước, có một con rùa vàng cưỡi trong đám khói, Quỷ Thần các nơi đều quỳ về chầu trực, rùa vàng đó chính là Kim Ô, thủy thần Kim Giang. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương