Đêm hôm đó trời vắng, là ngày chẳng có trăng sao, chỉ có một màu tối đen bao trùm không gian hoang vu lạnh lẽo tới vô cùng tận, tựa như nhật nguyệt đều có điềm báo xấu về việc sinh tử, nhưng việc sinh tử ấy là của người hay của Quỷ Thần đây?

Đàn lễ trai giới đã được chuẩn bị sẵn sàng ở gian chính điện của phủ Sơn Trang, Cô Linh tắm rửa sạch sẽ, mặc bộ quần áo xanh đơn giản bằng thụng lụa, trông như đồ ngủ của người, trên đầu cô quấn khăn xanh, đội mũ xanh, ngồi giữa đàn lễ. Trên đàn lễ, ngay dưới tượng các vị Mẫu là đàn dùng cho việc trục Vong, các nghi thức xếp đàn dài và không tiện nói trong tiểu thuyết. Có hai người đệ tử ngồi hai bên giữ cho Cô, trước mặt Cô đặt một thanh đao lớn, một cái đĩa nhỏ đựng muối, và một cái đĩa để trống, cùng nhiều dây chỉ buộc màu đỏ.

Cô Linh nói với hai đệ tử:

- Hôm nay tôi sẽ dùng Thuật Xiên Lình*, các Cô hãy giúp tôi cho khéo kẻo nguy đến thân tôi.

(*Thuật Xiên Lình: là một thuật của phủ Đức Thánh Trần, lẽ ra đây là phủ riêng nhưng trong nhiều đền phủ của tứ phủ cũng có phủ này, vị Đức Thánh Trần khi còn sinh thời họ Trần, tên Quốc Tuấn, là danh tướng dưới thời Trần, sau khi chết đi được phong Thánh, có phủ đền riêng nhưng vì nhiều lý do mà nhập với đạo tứ phủ, vai vế của vị này cao hơn Quan Hoàng, ở dưới Mẫu, thường được xếp đặt nghi thức riêng, Thuật Xiên Lình là thuật mượn vía của vị này nhập đồng để trừ tà ma, đây là nét đặc trưng của những người thờ phủ Đức Thánh Trần, bởi lẽ các vị này nhập đồng trực tiếp chứ không giáng đồng như một số vị bên tứ phủ. Người thầy Pháp làm được thuật này rất khó và nguy hiểm, nếu không phải người có căn nặng gánh được có thể đột tử trong lúc thi triển thuật này, thông thường các thầy nào hầu bên tứ phủ thì chỉ làm các nghi thưc trừ tà bên tứ phủ, thầy nào làm các nghi thức trừ tà như bên phủ thánh Trần là riêng, Cô Linh là người giỏi, có thể thực hiện được cả hai.)