Bấy giờ ông Quân cũng chìa tay ra bắt tay Đỉnh, ngay khi hai bàn tay vừa chạm vào nhau, ông Quân thấy như có một luồng điện chạy dọc khắp cơ thể từ nơi bàn tay, lan đi khắp mình mẩy, lan lên cả đầu tạo ra một cơn đau đầu chớp nhoáng, ông Quân giật mình định rút tay lại nhưng thấy bàn tay Đỉnh giữ chặt lấy tay, ông nhìn thì thấy đôi mắt anh ta long lên sòng sọc, đôi mắt tựa như có sự biến đổi ảo diệu bên trong, đang nhìn mình chằm chằm. Ông Quân đứng im bất động, miệng mồm cứng đơ, chẳng nói lên nổi một tiếng. Đỉnh đang nhìn gì mà chăm chú đến thế? Đôi mắt pháp của người Huyền Nhân hé mở, Anh ta nhìn thấy có muôn vàn những tia máu màu đen nổi dọc lên trên cơ thể của người đàn ông mà anh ta vừa chạm tay vào, những tia máu chạy dọc khắp cổ ông ta, ăn hết lên khuôn mặt, phủ kín cả tai, cằm và trán ông ta, những tia máu lúc nhúc chuyển động tựa như những con giòi đen có cơ thể dài đang bò trườn dưới làn da không màu của ông ta… Cái quái gì thế này? Trong cơ thể người đàn ông trung tuổi này đang có cái gì đó? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương