Hùng ngửa mặt lên trời để hít thở bầu không khí quang đãng của núi rừng… Ngọn núi này thật là đẹp ghê… Trong thời kì công nghiệp hóa, hiện đại hóa, đổi mới đất nước, các rừng cây cũng không còn được như trước, ấy thế mà khu rừng này vẫn còn được nguyên vẻ nét hoang sơ, cây cối dày, núi non sông nước gần như là tự nhiên, chưa có sự cải tạo của con người và sự can thiệp của máy móc công nghiệp… Gió nhẹ đưa hiu hiu thổi, đâu đó xa xa nghe văng vẳng tiếng của chim chóc núi rừng, thật là một nơi đê mê ngây ngất, có ai mà ngờ được nơi đây trong quá khứ từng là chiến trường Điêu Linh, và về thời bình lại là nơi tu luyện của những thầy thuốc đông y giỏi hàng đầu? À mà họ thích ở trên này cũng phải thôi, nếu cầu cuộc sống thanh tịnh để tu luyện như những bậc đạo sĩ thời xa xưa thì còn nơi nào phù hơp hơn nữa chứ? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương