Khi đoàn người bước tới lại gần mộ, người thanh niên kia quay lại nhìn rồi định bỏ đi, chợt cô hướng dẫn viên kêu lên: - Có phải là Diệu Thiện tiên sinh đó không? Người thanh niên dừng bước chân nhìn lại, định thần vài giây quan sát, rồi như thể nhớ ra, anh reo lên: - A, cô Như đấy à? Mấy năm rồi chẳng gặp, trông cô xinh đẹp mà trẻ ra nhiều, tôi nhìn chẳng nhận ra nữa. Cô hướng dẫn viên tên như có vẻ vui lắm, cô chạy lại vòng tay qua tay anh cười nói: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương