Bà già giật mình rụt tay lại nhưng Phúc giữ rất chặt, cười nói:

- Cháu chúc bà chóng lành.

Đoạn mắt âm dương của anh hé mở, đôi tròng mắt người và đôi tròng mắt quạ cùng nhìn chòng chọc vào đôi bàn tay lở loét của bà già, chẳng hiểu sao từ khi tay Phúc nắm lấy tay bà, đám giòi bọ đang ngoe nguẩy ở mấy cái lỗ nhầy nhụa trên tay bà đều rụt hết đầu vào trong, không dám ra nữa…

Chợt Hùng nhớ ra, lại nói:

- Tôi cũng nghe tiếng Cô Linh Sơn Trang lâu rồi nhưng tôi nhớ là Bà Linh đó làm gì có chữa bệnh miễn phí hả ông bạn? Con bệnh đến đó chữa bệnh âm toàn tốn tiền chục triệu đến cả trăm triệu làm lễ thì phải?