Sau khi nghe Hứa Cư Thiện nói xong, thái tử Lý Trường Diệp nhìn về phía Thẩm Lãnh: “Hộ Quốc Công cũng nghĩ như thế sao? Thế nhưng Thẩm Lãnh không gật đầu mà trả lời: “Thần nghe điện hạ sai bảo, điện hạ quyết định. Lý Trường Diệp gật đầu nói: “Nếu đã là ta quyết định, vậy thì... Không được. Gã nhìn về phía Hứa Cư Thiện nói: “Ta biết là khanh có ý tốt, là tìm một thanh danh cho ta trong tương lai, cũng thu nạp thêm nhân tâm cho ta, nhưng Hứa đại nhân, ta không cần nhân tâm như vậy. Gã nghiêm nghị nói: “Nếu phạm tội không truy cứu, phạm pháp không xử lý nghiêm khắc, hơn nữa còn đều là quan viên của Đại Ninh, từ thất phẩm đến nhị phẩm, Hứa đại nhân, ta lấy nhân nghĩa độ lượng đổi được cái gì? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương