Khi sức thống trị của vương triều Đại Chu rất mạnh, tứ phương thần phục, ngoại trừ Đại Chu ra, bất cứ nơi nào cũng chưa có một đế quốc nào tồn tại với quy mô như vậy, độc đại khiến Chu có sự huy hoàng mà đế quốc đời sau đều chưa từng từng có, cho đến thế hệ Lý Thừa Đường thời Ninh. Cho nên khi đó được xem như vạn quốc triều bái thật sự, thế nên những tiểu quốc hoặc bộ tộc cách Đại Chu rất xa đều tuyên bố là thuộc quốc của Đại Chu, xưng thần với Đại Chu. Lúc ấy khu vực Hắc Vũ này vẫn là rất nhiều tiểu quốc cùng tồn tại, ai nương tựa vào một đế quốc cường đại thì lời nói của người đó càng có trọng lượng, vì thế những tiểu quốc này đều xưng thần với Đại Chu. Khu vực lớn chung quanh hồ Lạc Già này còn là lãnh địa thuộc về dân du mục, có mấy chục bộ tộc lớn nhỏ. Thiên tử Đại Chu phái một viên quan tên là Lã Vi đi lên phía bắc tuần tra, cũng không nói cho ông ta biết cụ thể đi chỗ nào, chỉ nói ông ta thay thiên tử Đại Chu tuần tra nơi thần phục ở phía bắc, tuyên dương ơn đức của thiên tử Chu. Người vốn chỉ là một quan nhỏ ngũ phẩm này lại mang về vô số vàng bạc tài bảo cho Chu quốc, còn có cương vực rộng lớn không thể nào đo lường nổi. Khi đó thuộc quốc cũng được tính là cương vực của Đại Chu, còn là những thuộc quốc đó chủ động. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương