Đình úy Lý Lai chỉ mới hai mươi tuổi bị Di Lương Cách một nhát cắn nát yết hầu, máu ở chỗ vỡ phun ra ngoài ồ ạt giống như suối. Gã ta mở miệng muốn phát ra thanh âm gì đó, nhưng máu trong cổ họng lập tức trào lên, trong miệng lại trào máu, lỗ hổng trên cổ cũng đang trào máu. Tầm mắt của gã ta cuối cùng nhìn vào mặt bách bạn Lưu Trình Bằng, sau đó chậm rãi dời xuống, nhìn thấy thanh đoản đao trên ngực Lưu Trình Bằng. Ở thời khắc cuối cùng của đời người, hàm nghĩa cuối cùng trong ánh mắt gã ta là... lo lắng. Gã ta đã không phát ra được thanh âm nào, nếu như có thể có lẽ một câu gã ta muốn hỏi nhất là... Bách bạn đại nhân, ông không sao chứ? “A!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương