Ngày hôm sau, cung Vị Ương Đông Noãn Các. Thẩm Lãnh đứng ở đó không nhúc nhích. Bệ hạ triệu hắn đến, bệ hạ không nói, hắn hành lễ xong rồi đứng ở đó, cũng không nói c. Hai người một già một trẻ cứ giằng co như vậy, hoàng đế mặc kệ hắn, Thẩm Lãnh cứ đứng ở đó cúi đầu. Thái tử Lý Trường Diệp ngồi ở một bên xử lý tấu chương, thi thoảng ngẩng đầu nhìn phụ thân gã, lại thi thoảng nhìn Thẩm Lãnh. Sau đó rốt cuộc thái tử vẫn không nhịn được, phụt cười một tiếng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương