Đậu Hoài Nam dừng bước vì lời nói của bệ hạ, trong lòng thấy hơi áy náy, gã đột nhiên hiểu ra mình hơi hẹp hòi. Không phải bệ hạ không để gã và Lại Thành cùng tồn tại, là bởi vì bên Tang quốc cần một người như gã. Nghĩ mà xem, nếu điều Mạnh Trường An về, với khả năng của Diêm Khai Tùng chưa chắc có thể thủ tốt Tang quốc. Vì thế Đậu Hoài Nam xoay người lại dập đầu với bệ hạ, nói: “Thần biết lỗi. “Sai chỗ nào?” Hoàng đế nói: “Trong triều đình cần phải có tiếng nói khác nhau như vậy, không thể đều là tại Thành, cũng không thể đều là Đậu Hoài Nam, chính bởi vì có Lại Thành có Đậu Hoài Nam, trẫm mới hài lòng thoải mái. Đi đi, chuẩn bị một chút rồi xuất phát, trẫm hứa cho khanh chính nhất phẩm, khanh thống trị tốt đông cương thay trẫm.” Đông cương! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương