Sáng sớm hôm sau, thay sang phục sức người Tang đã dự trữ sẵn, Cổ Lạc ăn mặc chỉnh tề sau đó chuẩn bị ra ngoài tìm hiểu tình hình. Cảnh San từ một phòng khác đi ra, nàng cũng đã thay phục sức nữ tử người Tang, hai người liếc nhìn nhau một cái, sau đó đều là ánh

mắt ghét bỏ.

Cảnh San đưa cho Cổ Lạc một thanh chủy thủ: “Mang theo bên người. Bên ngoài đều là lính Tang tuần tra, chàng mang binh khí dài sợ là sẽ phải bị tra hỏi, mang theo cái này bên người, giấu kỹ để dùng khi cần thiết.

Cổ Lạc cười nói: “Nàng nói cái này dùng khi cần thiết là nói về cái gì? Ta đi gặp Ngọc Tỉnh phu nhân, nàng ta còn có thể làm gì ta.

Cảnh San nói: “Ta cho chàng thanh chủy thủ này không phải bảo chàng dùng để giết người, nếu nàng ta tỏ ý tốt với chàng mà chàng lại giết nàng, quá tàn nhẫn.”