Trong bóng đêm, Cảnh San mặc một bộ đồ đen kéo cái khăn đen trên mặt lên, sau khi trời tối nàng tới cống nước gần tường thành, không dám đi công khai. Tuy trời tối nhưng hiện tại có quá nhiều thủ quân trên tường thành, khó đảm bảo sẽ không bị người khác nhìn thấy. Nàng bò từ rãnh thoát nước tới, trong lãnh thoát nước đó vừa bẩn vừa thối nhưng nàng không để ý chút nào. Đây là tuyến đường an toàn nhất, đối với sinh tử mà nói, môi trường bẩn thối có tính là gì. Nàng đến là vì nàng biết Cổ Lạc nhất định sẽ đến, cho dù đại tướng quân ngăn cản thì Cổ Lạc cũng vẫn sẽ lén đến. Nàng và Cổ Lạc đã chuẩn bị ở trong thành Kinh Đô này rất lâu, mua chuộc không ít người ở trong thành, bây giờ chính là lúc dùng đến những người này. Vì sự an toàn của bọn họ nên đại tướng quân tuyệt đối sẽ không cho bọn họ lén lút lẻn vào thành Kinh Đô, nhưng mà Cổ Lạc chịu ơn lớn của Thẩm Lãnh, gã nhất định sẽ vào thành. Lựa chọn giữa Cổ Lạc vào thành và bản thân nàng vào thành, chắc chắn Cảnh San sẽ lựa chọn về sau. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương