Quận thành Hải Dã. Ngay khi Anh Điều Liễu Ngạn sốt ruột giống như kiến bò trên chảo nóng, Mạnh Trường An lại chậm rãi từ bên ngoài đi vào. Giờ khắc này Anh Điều Liễu Ngạn hối hận đến mức chỉ mong sao lấy lại phong thư mình đã gửi đi, thế nhưng Mạnh Trường An đột nhiên đến làm cho Anh Điều Liễu Ngạn đâu còn dám nghĩ đến chuyện ra ngoài đuổi theo người. “Đại tướng quân. Anh Điều Liễu Ngạn vội vàng khom người cúi đầu. Mạnh Trường An ừ một tiếng rồi cất bước đi vào cửa, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống. Anh Điều Liễu Ngạn không dám ngồi vào chủ vị, thậm chí ngay cả ngồi cũng không dám ngồi, chỉ khom người đứng ở bên cạnh Mạnh Trường An. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương