Thật ra đã một thời gian rồi Thẩm Lãnh không động thủ trên chiến trường, sau khi trở thành đại tướng quân thì càng phải suy nghĩ nhiều hơn, không thể tùy hứng như trước kia nữa. Khi làm tướng quân Thẩm Lãnh chưa từng vắng mặt trong một lần xung phong nào, chưa từng vắng mặt trong một lần chém giết nào. Nhưng làm đại tướng quân thì khác, có những cuộc chiến quy mô nhỏ không cần thiết, nếu đại tướng quân cũng tự mình làm thì thủ hạ đều sẽ cảm thấy mình là một kẻ vô dụng. Cho nên muốn trở thành một người lãnh đạo cũng không quá dễ dàng. Làm tướng quân, không phải chỉ cần đánh trận người xông lên trước nhất thì là đủ tư cách, còn một điều vô cùng quan trọng chính là hiểu tâm cảnh của thủ hạ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương