“Ta là thiên bạn phủ Đình Úy của Đại Ninh, nhiệm vụ lần này là do ta chỉ huy đội, mỗi người các ngươi trước khi tham gia nhiệm vụ đều được yêu cầu nghe lệnh ta vô điều kiện, các ngươi còn nhớ không?” Nhiếp Dã hỏi. “Nhớ.” Mấy chục đỉnh ủy đồng thanh trả lời. Nhiếp Dã gật đầu, bên cạnh gã để một gói đồ máu me bê bết, được bọc lại bằng một chiếc áo choàng, trong gói đồ đó là tàn cốt mà gã nhặt lại được, xương cốt của năm người ở bên trong đã không còn phân biệt được ai là ai nữa rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương