Nhiếp Dã dẫn người lần theo ký hiệu mà bọn Dương Viễn để lại tìm đến, cách từ xa Nhiếp Dã đã ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt trong gió núi, những người quanh năm sống cuộc sống đao kiếm thường vô cùng nhạy cảm với mùi máu tươi. Gã lập tức ra dấu tay bảo mọi người dừng lại đề phòng, thủ hạ của gã rất nhanh đã tản ra xung quanh, bắt đầu chuẩn bị trận đề phòng. “Thiếp Thiếp Nhi.” Gã thấp giọng kêu một tiếng. Một nữ nhân thoạt nhìn khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi chạy nhanh đến bên cạnh gã. Lần này mọi người ra ngoài cũng không mặc quân phục của phủ Đình Úy mà là mặc thường phục. Thiếp Thiếp Nhi là cô nương trên thảo nguyên. Trên người nàng ta mặc trang phục của người sống trên thảo nguyên. Nàng ta là thị vệ của đại ai cân Vân Tang Đóa. Sau khi Vân Tang Đóa định cư ở Trường An nàng ta cứ cảm thấy mỗi ngày rất nhàm chán, cho nên xin Vân Tang Đóa chấp thuận cho nàng ta đến phủ Đình Úy làm việc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương