Thành Trường An, phủ Đình Úy. Hàn Hoán Chi nhìn người trẻ tuổi có khuôn mặt thanh tú có chút ngại ngùng đứng trước mặt, đó là một khuôn mặt rất vô hại, thoạt nhìn đơn thuần giống như một tiểu tử con nhà nông đang làm việc trên đồng. Nhưng nếu người trước mặt này đúng là một tiểu tử đơn thuần con nhà nông thì tại sao Thẩm Lãnh lại bảo đích thân gã đến trước mặt ông ta chứ? “Ngươi hiểu phủ Đình Úy không?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương