Quần Thanh bị ánh dương chiếu sáng mà tỉnh dậy.

Nàng ngồi dậy, tóc đen xõa nơi vai bị nắng sớm nhuộm thành sắc óng ánh như kim tuyến. Tiếng chim sẻ líu lo ngoài khung cửa náo nhiệt lạ thường, nàng ngẩn người một chốc, rồi như thường lệ, đứng dậy mặc y phục, chải tóc rửa mặt.

Tiết ma ma và Lý đại phu bước vào, thấy nàng đã ngồi dậy, không khỏi kinh ngạc vì sức hồi phục của nàng quá nhanh.

Trong lòng Quần Thanh cũng thầm ngạc nhiên.

Nàng kinh ngạc vì sự bình thản của bản thân vào sáng hôm sau, càng kinh ngạc hơn, dù sự thật bị chôn giấu suốt bao năm đã phơi bày, thế giới trước mắt lại không hề sụp đổ.