Từ đó về sau, bên cạnh Trưởng công chúa Xương Bình liền có thêm một người.

Sau khi Quần Thanh nhập cung, thường xuyên trông thấy phò mã đứng bên cạnh công chúa. Hắn không thích xa hoa, chỉ mặc thường phục đen giản dị, ít nói, dường như người ngoài càng chú ý đến hắn, hắn lại càng muốn lui về sau.

Trong yến tiệc hoàng cung, ánh sáng lấp lánh của chén vàng phản chiếu lên gương mặt rạng rỡ của Trưởng công chúa, Lăng Vân Dực ngồi bên cạnh nàng, yên lặng uống rượu. Thiếu niên tái nhợt ấy khiến Quần Thanh liên tưởng đến tượng thú đồng canh giữ cổng điện — tựa như trong thân thể kia ẩn giấu một luồng sức mạnh bị kìm nén.

Dương Phù kéo tay Quần Thanh, khoe với tỷ tỷ rằng mình có bạn đọc sách mới, muốn tìm một vị võ tướng dạy nàng học kiếm.

Trưởng công chúa Xương Bình mỉm cười đặt chén rượu xuống, vẫy Quần Thanh lên trước:“Chút bản lĩnh phòng thân ấy, cần gì phiền người ngoài? Đây là sở trường của phò mã, Thanh nhi, lại đây, gọi một tiếng sư phụ đi.