Khắp phố phường đèn đuốc sáng rực, dân chúng cầm đèn rảo bước, người qua kẻ lại tán loạn, không ngừng có tiểu hài tử vô ý đụng vào Quần Thanh, Lục Hoa Đình liền đưa tay kéo lấy cổ tay nàng.

Cảm giác nàng khẽ cứng người, hắn không nói một lời, lập tức buông ra, chỉ giữ hờ lấy vạt áo nàng.

Quần Thanh quay đầu lại, ánh sáng rực rỡ đủ màu phủ lên sườn mặt hắn, đèn hoa trước mắt lộng lẫy huy hoàng, như cảnh mộng hư ảo.

Nàng sinh tâm e ngại khi có nam nhân bất ngờ tiếp cận, là sau khi rời Thanh Tịnh quán mới thành như vậy. Tuy nàng không muốn thừa nhận con người yếu đuối, nhưng phản ứng của thân thể lại chẳng thể khống chế, chỉ đành che giấu, cố gắng giữ vẻ bình thản.

Hắn hiểu… hơn hết là, hắn vẫn luôn nhớ.