Quần Thanh chỉ mong nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa, cảm giác sát khí rợn người kia sẽ tan đi như một giấc mộng hư ảo. Cửa sổ bị mở toang, chỉ là để tản bớt mùi máu trong không khí; bọn “tiểu nhị giả dạng đang vờ như quét dọn trong sảnh đường, thực chất khi nàng cất lời đã lập tức nghiêng tai lắng nghe, sẵn sàng nghênh chiến. Những kẻ ấy hiện đang ở ngay phía dưới, rõ ràng là đã chuẩn bị kỹ lưỡng, chờ thời cơ ra tay sát hại bọn họ. So với việc một mình gặp nguy thì thế này vẫn còn hơn. Người cùng rơi vào cảnh khốn cũng chính là kẻ thù cũ của nàng. Nàng thấy Lục Hoa Đình nghe vậy không lên tiếng, lại chỉ cụp mắt, chăm chú nhìn bàn tay nàng đang nắm chặt cổ tay hắn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương