Quần Thanh vừa bước ra khỏi cửa, lập tức có không ít ánh mắt đổ dồn về phía Nhược Thiền, người đang ôm một chồng hộp gỗ. Đặc biệt là ánh nhìn như thiêu đốt của Lương công công.

Quần Thanh làm như không thấy, lúc này Lễ Bộ Thị Lang– Bùi Gia đi tới, chắp tay thúc giục:“Sứ thần đã chờ tại Bích Tuyền hành cung, nếu Tư tẩm đã chuẩn bị xong lễ vật, mời đi theo tại hạ.

Lương công công và vài tiểu nội giám liếc mắt trao đổi, cười nhạt:“Chỉ sợ sau hôm nay, chẳng còn thấy được vị nữ Tư tẩm này nữa.

Phía trước, Quần Thanh đột nhiên dừng chân, quay sang nói với Bùi đại nhân:“Ta bỗng cảm thấy choáng đầu, chắc là do sáng nay ăn không đủ. Bùi đại nhân, Lương công công là giám sự Thượng Tẩm Cục, phiền ông ấy thay ta một chuyến.

Lương công công ngẩn ra, chỉ thấy Quần Thanh đưa hai chiếc hộp gỗ cho Bùi Gia, nhẹ giọng dặn:“Trong lễ đơn, hai món đế quạt và chân đèn bằng tử đàn mộc tuy nhỏ nhưng lại quý giá nhất, dễ bị rơi vỡ trong lúc di chuyển, phiền đại nhân tự tay giao cho sứ thần.