Khi Quyến Tố đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Lục Hoa Đình cùng Quần Thanh đang dắt ngựa trở về, đầu tóc cùng y phục cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, chẳng khác nào mới vớt lên từ trong nước. Quần Thanh thấy Quyến Tố chăm chú nhìn mình, liền mở miệng nói:“Vừa rồi ngựa đứt cương chạy mất, ta đuổi theo bắt lại, may mà không làm thương đến ai. Nàng mặt không đổi sắc, Quyến Tố cũng chẳng chút nghi ngờ, cất lời:“Trường sử, con ngựa này quá mức hung hãn, chi bằng dùng ngựa của thuộc hạ đi. Lục Hoa Đình đang buộc cương, động tác hơi khựng lại, chỉ thấy Quần Thanh đã cất bước nhanh chóng vào trong điện, hồi lâu mới hỏi:“Vương phi đã an ổn cả chứ? “May nhờ Thanh cô nương khéo léo ứng đối, Yến vương phi cùng tiểu thế tử đều không việc gì. Chỉ là lời đồn khó tránh, không biết qua đêm nay sẽ ra sao. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương